La Công Có một nụ cười tự mình yêu đến thế?. Quên hết sầu đau, xua trăm nỗi tù đày [Sheet] [PDF] [Lời H.A] [Nghe hát]
Tải về SHEET PDF (1 trang) Thể loại Nhạc Trẻ Gợi ý chơi điệu Slow Surf.
Có một nụ cười tự mình yêu đến thế?. Quên hết sầu đau, xua trăm nỗi tù đày.
[E7] Có một nụ cười tự mình yêu đến [A] thế?
Quên hết sầu [E] đau, xua trăm [A7] nỗi tù [D] đày
Những nhọc [C#m] nhằn kiếp con người vẫn [Dm6] thế
Em lại cười [E7] và sáng cả ban [G] mai.
Ta tìm [A] em mải [F#7] miết đã bao [Bm] ngày
Chỉ là [E] cỏ mà êm hòn đá [C#m] cuội
Chỉ sương [Dm] đêm mà mềm bao lầm [A] lỗi [F#7]
Xin thuộc về [Bm7] em bình [E7] yên và bao [A] dung...
[A7] Đừng hỏi vì [D] sao ta yêu [Dm] em?
Đừng hỏi vì [A] sao sóng [F#7] mệt nhoài xô [Bm] cát.
Đừng hỏi vì [E] sao giữa nghìn trùng sóng [Bm7b5] bạc
Hải Đăng vẫn chờ [E7] một chấm buồm [A] xa? [A7]
Thềm cỏ là [D] đây cho ta khát [Dm] khao
Cỏ bình yên [A] quá, ta [F#7] mơ nằm gối [Bm] cỏ
Dẫu trăm [E] trận dập bầm của cuộc [Bm7b5] sống.
Chỉ có [E7] cỏ mới tha thứ ta [A] thôi...
Chọn nút dấu + để tăng tông lên nửa cung, nút dấu - để giảm tông xuống nửa cung. Rê chuột vào hợp âm để xem các thế bấm hợp âm của bài hát Gối cỏ.
Mặc định là thế bấm hợp âm của Guitar, hãy click vào nhạc cụ [guitar] để đổi sang xem thế bấm hợp âm cho nhạc cụ Ukulele hoặc hợp âm Piano.
Phần nghe hát Gối cỏ (La Công) được nhúng từ Youtube hoặc link ngoài và chịu sự kiểm soát bản quyền của bên thứ ba đó, vì vậy có thể bị xóa hoặc chèn quảng cáo bất kỳ lúc nào. Nếu bạn không nghe - xem được ca sĩ hát tức là đã bị Youtube kiểm soát.
La Công
Có một nụ cười tự mình yêu đến thế?
Quên hết sầu đau, xua trăm nỗi tù đày
Những nhọc nhằn kiếp con người vẫn thế
Em lại cười và sáng cả ban mai.
Ta tìm em mải miết đã bao ngày
Chỉ là cỏ mà êm hòn đá cuội
Chỉ sương đêm mà mềm bao lầm lỗi
Xin thuộc về em bình yên và bao dung...
Đừng hỏi vì sao ta yêu em?
Đừng hỏi vì sao sóng mệt nhoài xô cát.
Đừng hỏi vì sao giữa nghìn trùng sóng bạc
Hải Đăng vẫn chờ một chấm buồm xa?
Thềm cỏ là đây cho ta khát khao
Cỏ bình yên quá, ta mơ nằm gối cỏ
Dẫu trăm trận dập bầm của cuộc sống.
Chỉ có cỏ mới tha thứ ta thôi...