Vi Tuấn Đại Đường đi mãi tuổi đời chưa hết mỏi. Những con thuyền duyên nợ với chông chênh [Sheet] [PDF] [Lời H.A] [Nghe hát]
Tải về SHEET PDF (1 trang) Thể loại Nhạc Trữ tình
Đường đi mãi tuổi đời chưa hết mỏi. Những con thuyền duyên nợ với chông chênh.
Đường đi [C] mãi tuổi đời chưa hết [Dm] mỏi
Những con [G] thuyền duyên nợ với chông [C] chênh
Dù biển [F] lặng trời thu chưa hết [Dm] sóng
Anh không [G7] về cho nhạt nắng vàng [C] hanh.
Đường đi [C] mãi tuổi đời chưa hết [Dm] mỏi
Thả cánh [G] buồm mơ vội tuổi đôi [C] mươi
Dù gió [F] lạnh trời đông mong ươm [Dm] nắng
Anh không [G7] về cho nhẹ bớt mông [C] mênh.
Dù cuối hạ [C] vàng nàng thu chưa [F] tới
Còn vòm xanh [Dm] nắng gọi biếc lên [C] cao
Con bướm [Em] trắng vẫn đương thì bướm [G] trắng
Đón người [Dm] về thỏ [G7] thẻ những vì [C] sao.
Thôi người [C] nhé một lần xin tạ [Dm] lỗi
Đi loanh [F] quanh vì sợ hết con [Am] đường
Ở cuối nẻo là hoàng hôn vời [Dm] vợi
Lạc cánh [G7] diều lạnh một trời [C] phương.
Chọn nút dấu + để tăng tông lên nửa cung, nút dấu - để giảm tông xuống nửa cung. Rê chuột vào hợp âm để xem các thế bấm hợp âm của bài hát Một lần xin tạ lỗi.
Mặc định là thế bấm hợp âm của Guitar, hãy click vào nhạc cụ [guitar] để đổi sang xem thế bấm hợp âm cho nhạc cụ Ukulele hoặc hợp âm Piano.
Phần nghe hát Một lần xin tạ lỗi (Vi Tuấn Đại) được nhúng từ Youtube hoặc link ngoài và chịu sự kiểm soát bản quyền của bên thứ ba đó, vì vậy có thể bị xóa hoặc chèn quảng cáo bất kỳ lúc nào. Nếu bạn không nghe - xem được ca sĩ hát tức là đã bị Youtube kiểm soát.
Vi Tuấn Đại
Đường đi mãi tuổi đời chưa hết mỏi
Những con thuyền duyên nợ với chông chênh
Dù biển lặng trời thu chưa hết sóng
Anh không về cho nhạt nắng vàng hanh.
Đường đi mãi tuổi đời chưa hết mỏi
Thả cánh buồm mơ vội tuổi đôi mươi
Dù gió lạnh trời đông mong ươm nắng
Anh không về cho nhẹ bớt mông mênh.
Dù cuối hạ vàng nàng thu chưa tới
Còn vòm xanh nắng gọi biếc lên cao
Con bướm trắng vẫn đương thì bướm trắng
Đón người về thỏ thẻ những vì sao.
Thôi người nhé một lần xin tạ lỗi
Đi loanh quanh vì sợ hết con đường
Ở cuối nẻo là hoàng hôn vời vợi
Lạc cánh diều lạnh một trời phương.