Phú Quang Anh xa em trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ [Sheet] [PDF] [Lời H.A] [Nghe hát] [Giai thoại]
Tải về SHEET PDF (1 trang) Thể loại Nhạc Trữ tình Gợi ý chơi điệu Slow Rock.
Các sheet PDF cùng tên Biển, nỗi nhớ và em:
Các sheet PDF tương tự Biển, nỗi nhớ và em:
Anh xa [Am] em, trăng cũng [E7] chợt lẻ loi thẫn [Am] thờ
Biển vẫn [Dm] thấy mình dài rộng [F] thế
Xa cánh [G] buồm, một chút đã cô [C] đơn [E7]
[Am] Gió âm thầm không nói
Mà sao núi phải [G] mòn
[E] Em đâu phải là chiều
Mà nhuộm anh đến [Dm] tím
[G] Sóng có nghĩa gì [F] đâu
Nếu [E] chiều nay em chẳng [Dm] đến
Dù sóng đã làm [C] anh nghiêng [E7] ngả vì [Am] em.
Chọn nút dấu + để tăng tông lên nửa cung, nút dấu - để giảm tông xuống nửa cung. Rê chuột vào hợp âm để xem các thế bấm hợp âm của bài hát Biển, nỗi nhớ và em.
Mặc định là thế bấm hợp âm của Guitar, hãy click vào nhạc cụ [guitar] để đổi sang xem thế bấm hợp âm cho nhạc cụ Ukulele hoặc hợp âm Piano.
Phần nghe hát Biển, nỗi nhớ và em (Phú Quang) được nhúng từ Youtube, Musescore hoặc link ngoài và chịu sự kiểm soát bản quyền của bên thứ ba đó, vì vậy có thể bị xóa hoặc chèn quảng cáo bất kỳ lúc nào. Nếu bạn không nghe - xem được ca sĩ hát tức là đã bị Youtube hoặc Musescore kiểm soát.
Bài thơ “Thơ Viết Ở Biển” của nhà thơ Hữu Thỉnh được nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc thành bài hát “Biển, Nỗi Nhớ Và Em”.
Nhạc sỹ Phú Quang chia sẻ: “Một buổi chiều tôi ngồi giữa hoàng hôn của biển Vũng Tàu. Bài thơ của nhà thơ Hữu Thỉnh vang trong đầu tôi và tôi bỗng thấy mình đồng điệu với tâm trạng đó. Bài hát ra đời từ đó. Chỉ có câu:
“Gió không phải là roi mà vách núi phải mòn“
tôi thương núi nên đổi lại thành:
“Gió âm thầm không nói, mà sao núi phải mòn” ..
– Bài viết: Thơ viết ở Biển– Bài thơ tình đằm thắm đầy ý vị
– Tác giả: Quách Lan Anh
Phần giai thoại, ngoài một số có tính chất hàn lâm từ người bình, còn lại một số chỉ mang tính chất không hơn những câu chuyện tám bên bóng cây cho vui, cho khuây khỏa, như tiêu chí của truongca.com. Bởi lẽ đó, mạn phép xin đừng đề cao quan điểm của tính xác thực lắm.
Phú Quang
Anh xa em, trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ
Biển vẫn thấy mình dài rộng thế
Xa cánh buồm, một chút đã cô đơn
Gió âm thầm không nói
Mà sao núi phải mòn
Em đâu phải là chiều
Mà nhuộm anh đến tím
Sóng có nghĩa gì đâu
Nếu chiều nay em chẳng đến
Dù sóng đã làm anh nghiêng ngả vì em.