Nguyễn Tâm Hàn Ngày anh đi Còn lại trong em là những ký ức [PDF] [Sheet] [Lời H.A] [Mp3/Mp4/Midi]
Tải về SHEET PDF (1 trang) Thể loại Nhạc Trữ tình
Các sheet PDF tương tự Nơi ấy cỏ cây không biết ngậm ngùi:
Ngày anh [Dm] đi [F]
Còn lại trong [Gm] em là những ký [Am] ức
Dẫu có nhạt nhòa nhưng đấy không là phôi [A7] pha
Ngày anh [Dm] đi
[A7] Góc vườn xưa lũ [Dm] Quyên thầm thì xao xác [Gm] hỏi
[Dm] Cỏ ngơ ngác nhớ [C] nhung và đất vỡ [A7] ra [Dm] nghìn lời trăn [A7] trối
[Dm] Và đất vỡ [Am] ra [A7] nghìn lời trối [Dm] trăn.
[F] Anh đi [Dm] rồi [Gm] em vẫn ngồi [Dm] đây
[Bb] Nhìn với theo bóng [C] hình yêu [F] thương
Mờ [Dm] dần trong bóng [A7] đêm
Mà [Dm] không sao thốt [F] lên được một tiếng [A7] gọi
Để hỏi có khi [Dm] nào tim em vỡ [Bb] toang [A7] không [Dm] anh.
Anh đi [Dm] rồi [Bb]
Khi em [Dm] choàng tỉnh một cơn [F] mê
Mới biết [Dm] vị mặn của nước mắt là có [Gm] thật [Bb]
Biết thế [A7] nào là [Bb] giọt lệ cho ngàn [A7] sau.
Ngày anh [Dm] đi
Dòng dạ [Bb] khúc vẫn mềm mại [C] trôi
Đưa anh [Gm] đi [Bb] về một miền xa [F] lắm
[C] Nơi ấy cỏ [Am] cây không [A7] biết ngậm [Dm] ngùi.
Chọn nút dấu + để tăng tông lên nửa cung, nút dấu - để giảm tông xuống nửa cung. Rê chuột vào hợp âm để xem các thế bấm hợp âm của bài hát Nơi ấy cỏ cây không biết ngậm ngùi.
Mặc định là thế bấm hợp âm của Guitar, hãy click vào nhạc cụ [guitar] để đổi sang xem thế bấm hợp âm cho nhạc cụ Ukulele hoặc hợp âm Piano.
Phần nghe hát Nơi ấy cỏ cây không biết ngậm ngùi (Nguyễn Tâm Hàn) được nhúng từ Youtube, Musescore hoặc link ngoài và chịu sự kiểm soát bản quyền của bên thứ ba đó, vì vậy có thể bị xóa hoặc chèn quảng cáo bất kỳ lúc nào. Nếu bạn không nghe - xem được ca sĩ hát tức là đã bị Youtube hoặc Musescore kiểm soát.
Nguyễn Tâm Hàn
Ngày anh đi
Còn lại trong em là những ký ức
Dẫu có nhạt nhòa nhưng đấy không là phôi pha
Ngày anh đi
Góc vườn xưa lũ Quyên thầm thì xao xác hỏi
Cỏ ngơ ngác nhớ nhung và đất vỡ ra nghìn lời trăn trối
Và đất vỡ ra nghìn lời trối trăn.
Anh đi rồi em vẫn ngồi đây
Nhìn với theo bóng hình yêu thương
Mờ dần trong bóng đêm
Mà không sao thốt lên được một tiếng gọi
Để hỏi có khi nào tim em vỡ toang không anh.
Anh đi rồi
Khi em choàng tỉnh một cơn mê
Mới biết vị mặn của nước mắt là có thật
Biết thế nào là giọt lệ cho ngàn sau.
Ngày anh đi
Dòng dạ khúc vẫn mềm mại trôi
Đưa anh đi về một miền xa lắm
Nơi ấy cỏ cây không biết ngậm ngùi.