Sheet Núi Đôi, hợp âm

Thiên Tuế Ơ kìa, có quả núi đôi. Ai mà nỡ để nàng ngồi thế kia Từ sáng đến tận đêm khuya [Sheet] [PDF] [Lời H.A] [Nghe hát] [Giai thoại]

Ơ kìa, có quả núi đôi. Ai mà nỡ để nàng ngồi thế kia Từ sáng đến tận đêm khuya.

Trang 1 của Sheet nhạc PDF bài hát Núi Đôi - Thiên Tuế, Ơ  kìa, có quả núi  đôi. Ai  mà nỡ để nàng  ngồi thế  kia Từ  sáng đến tận đêm  khuya
Sheet nhạc có nốt Núi Đôi của nhạc sĩ Thiên Tuế và file PDF nốt nhạc đăng lên đây nhằm giúp các bạn xướng âm cho đúng nốt và hát thêm hay, chỉ mang tính chất tham khảo, không có mục đích thương mại. Bản quyền thuộc về tác giả và tổ chức nắm bản quyền, truongca.com không giữ bất kỳ bản quyền của nội dung nào cả. Các bạn có thể tải về bản PDF trong đường link bên trên.

Hợp âm Núi Đôi

Ơ [C] kìa, có quả núi [Dm] đôi

Ai [G] mà nỡ để nàng [G7] ngồi thế [C] kia

Từ [F] sáng đến tận đêm [Em] khuya

Mặc [Dm] cho mây [G] nỡm gió [G7] mưa ỡm [C] ờ.

Thế [C] mà sao bỏ chỏng [Dm] chơ

Giữa [G] vùng Quản Bạ sương [F] mờ mờ [G] sương

Hay [F] là ngực bỏng cô [Em] nương

Dỗi [Dm] chồng mang [G] đến giữa [G7] đường cho [C] ai.

Thế [C] là trăng [Am] đã bỏ [Dm] quên

Một [G] vần thơ cháy bên [G7] thềm mùa [C] đông

Gần [F] gần đống củi bờ [Em] sông

Than [Dm] còn ửng [G] đỏ má [G7] hồng đấy [C] thôi.

Kể [Dm] rằng sức [F] nóng núi [Em] đôi

Vẫn [Dm] phà phà [Em] thổi xác [G] hồn ngả nghiêng

Trai [F] xanh vùng vẫy lửa [Em] thiêng

Lạc [Dm] trong lối [G] mộng phiêu [G7] diêu cõi [C] bồng.

Chọn nút dấu + để tăng tông lên nửa cung, nút dấu - để giảm tông xuống nửa cung. Rê chuột vào hợp âm để xem các thế bấm hợp âm của bài hát Núi Đôi.

Mặc định là thế bấm hợp âm của Guitar, hãy click vào nhạc cụ [guitar] để đổi sang xem thế bấm hợp âm cho nhạc cụ Ukulele hoặc hợp âm Piano.

Nghe bài hát Núi Đôi

Ơ kìa, có quả núi đôi. Ai mà nỡ để nàng ngồi thế kia Từ sáng đến tận đêm khuya

Phần nghe hát Núi Đôi (Thiên Tuế) được nhúng từ Youtube hoặc link ngoài và chịu sự kiểm soát bản quyền của bên thứ ba đó, vì vậy có thể bị xóa hoặc chèn quảng cáo bất kỳ lúc nào. Nếu bạn không nghe - xem được ca sĩ hát tức là đã bị Youtube kiểm soát.

Lời bình - giai thoại Núi Đôi

Bài thơ Núi Đôi được nhà thơ Vũ Cao sáng tác dựa trên chuyện tình có thật giữa Trần Thị Bắc– một nữ du kích Việt Minh quê ở xóm Chùa, thôn Xuân Đoài, xã Phù Linh, huyện Sóc Sơn, Hà Nội và anh bộ đội Trịnh Khanh cùng quê.

Năm 1956, nhà thơ Vũ Cao có thời gian công tác ở sư đoàn 312, đóng quân tại huyện Sóc Sơn, bên cạnh núi Đôi. Khi sáng tác bài thơ, ông chưa từng gặp người lính trong câu chuyện, cũng không biết cô du kích ở núi Đôi đã kết hôn với người lính. Vì đám cưới của họ diễn ra ở vùng tự do, gia đình lại phải giấu kín vì chiến tranh.

Sau 20 năm kể từ khi bài thơ được viết, tác giả Vũ Cao mới gặp người chiến sĩ trong chuyện thơ của mình. Ông từng bộc bạch rằng không hiểu sao lại có sự đồng cảm với người lính Trịnh Khanh đến vậy.

Ngày đó, cô Bắc đi kháng chiến, được cử học lớp y tá ở xã Bắc Sơn, huyện Sóc Sơn, Hà Nội rồi quen anh bộ đội Trịnh Khanh. Tình yêu bùng cháy, họ ước hẹn sau khi chiến thắng trận Bắc Hồng (huyện Đông Anh, Hà Nội) sẽ cưới nhau.

Trần Thị Bắc về quê được giao nhiệm vụ làm quân bưu và địch vận. Đêm 21 tháng 03 năm 1954, cô đưa đoàn cán bộ ra vùng tự do để chuẩn bị trận đánh lớn. Qua núi Đôi, đến ngòi Đầm Sen thì họ gặp phục kích. Cô hy sinh, đồng đội đưa cô lên chôn dưới chân gò Cầu Cồn mà nay thuộc xã Tân Minh, huyện Sóc Sơn.

– Bài viết: Sự thật sau những tác phẩm để đời– Kỳ 4: Núi Đôi– sự thật đẹp như huyền thoại

– Tác giả: Vũ Tuấn

Phần giai thoại, ngoài một số có tính chất hàn lâm từ người bình, còn lại một số chỉ mang tính chất không hơn những câu chuyện tám bên bóng cây cho vui, cho khuây khỏa, như tiêu chí của truongca.com. Bởi lẽ đó, mạn phép xin đừng đề cao quan điểm của tính xác thực lắm.

Lời lyrics Núi Đôi

Thiên Tuế

Ơ kìa, có quả núi đôi

Ai mà nỡ để nàng ngồi thế kia

Từ sáng đến tận đêm khuya

Mặc cho mây nỡm gió mưa ỡm ờ.

Thế mà sao bỏ chỏng chơ

Giữa vùng Quản Bạ sương mờ mờ sương

Hay là ngực bỏng cô nương

Dỗi chồng mang đến giữa đường cho ai.

Thế là trăng đã bỏ quên

Một vần thơ cháy bên thềm mùa đông

Gần gần đống củi bờ sông

Than còn ửng đỏ má hồng đấy thôi.

Kể rằng sức nóng núi đôi

Vẫn phà phà thổi xác hồn ngả nghiêng

Trai xanh vùng vẫy lửa thiêng

Lạc trong lối mộng phiêu diêu cõi bồng.

CÙNG TÁC GIẢ