Phan Huỳnh Điểu Trường Sơn Ðông, Trường Sơn Tây [Sheet] [PDF] [Lời H.A] [Nghe hát] [Giai thoại]
Tải về SHEET PDF (2 trang) Thể loại Nhạc Đỏ Gợi ý chơi điệu Habanera.
Trường Sơn Ðông, Trường Sơn Tây.
[Em] Trường Sơn [G] Ðông, Trường Sơn [C] Tây
Bên nắng đốt, bên mưa [Em] quây
Em dang [Am] tay, em xoè [G] tay
Chẳng thể [Em] nào mà xua tan mây
Mà chẳng thể [G] nào mà che anh [Em] được
Chứ rút sợi [Em] thương, nay anh chắp mái lợp
Rút sợi [G] nhớ, đan vòm [C] xanh
Nghiêng sườn [Em] Đông mà che mưa [G] anh
Nghiêng sườn [Am] Tây xoã bóng [G] mát
Rợp trời [D] thương, ấy mấy màu xanh [Am] suốt
Mà em nghiêng [G] hết ấy mấy về phương [D] anh
Mà em nghiêng [Am] hết ấy mấy [D] về phương [Em] anh
Chọn nút dấu + để tăng tông lên nửa cung, nút dấu - để giảm tông xuống nửa cung. Rê chuột vào hợp âm để xem các thế bấm hợp âm của bài hát Sợi nhớ sợi thương.
Mặc định là thế bấm hợp âm của Guitar, hãy click vào nhạc cụ [guitar] để đổi sang xem thế bấm hợp âm cho nhạc cụ Ukulele hoặc hợp âm Piano.
Phần nghe hát Sợi nhớ sợi thương (Phan Huỳnh Điểu) được nhúng từ Youtube hoặc link ngoài và chịu sự kiểm soát bản quyền của bên thứ ba đó, vì vậy có thể bị xóa hoặc chèn quảng cáo bất kỳ lúc nào. Nếu bạn không nghe - xem được ca sĩ hát tức là đã bị Youtube kiểm soát.
Cố nữ thi sĩ Thúy Bắc là em ruột của nhà phê bình thơ hàng đầu thế kỷ 20– Hoài Thanh, tác giả cuốn “Thi Nhân Việt Nam” (cùng với em trai ông là Hoài Chân).
Bài thơ “Gửi ..” được Thúy Bắc viết năm 1973, nằm trong nền thơ thời chống Mỹ. Sau được nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu phổ thành bài “Sợi Nhớ Sợi Thương” ..
Gửi ..– Thúy Bắc
Trường Sơn đông
Trường Sơn tây
Bên nắng đốt
Bên mưa quây
Nguồn tư liệu: + http://daotao.vtv.vn/ (Bài thơ “Sợi nhớ sợi thương” của nữ nhà thơ Thúy Bắc qua góc nhìn của nhà thơ Anh Ngọc)
Phần giai thoại, ngoài một số có tính chất hàn lâm từ người bình, còn lại một số chỉ mang tính chất không hơn những câu chuyện tám bên bóng cây cho vui, cho khuây khỏa, như tiêu chí của truongca.com. Bởi lẽ đó, mạn phép xin đừng đề cao quan điểm của tính xác thực lắm.
Phan Huỳnh Điểu
Trường Sơn Ðông, Trường Sơn Tây
Bên nắng đốt, bên mưa quây
Em dang tay, em xoè tay
Chẳng thể nào mà xua tan mây
Mà chẳng thể nào mà che anh được
Chứ rút sợi thương, nay anh chắp mái lợp
Rút sợi nhớ, đan vòm xanh
Nghiêng sườn Đông mà che mưa anh
Nghiêng sườn Tây xoã bóng mát
Rợp trời thương, ấy mấy màu xanh suốt
Mà em nghiêng hết ấy mấy về phương anh
Mà em nghiêng hết ấy mấy về phương anh