Nguyễn Hoàng Văn Hãy yêu nhau đi khi còn hạ trắng. Tưởng rằng đã quên tình nhớ thật nhiều [Sheet] [PDF] [Lời H.A] [Nghe hát]
Tải về SHEET PDF (1 trang) Thể loại Nhạc Trữ tình
Hãy yêu nhau đi khi còn hạ trắng. Tưởng rằng đã quên tình nhớ thật nhiều.
Hãy [C] yêu nhau đi khi [G] còn hạ trắng
Tưởng [C] rằng đã [F] quên tình [D7] nhớ thật [G] nhiều
[Dm] Em ngây thơ tuổi [F] đá buồn chẳng [Dm] hiểu
Cuộc tình gầy [G] gò để [Fm] gió cuốn [C] đi.
Hãy [C] khóc đi em mưa hồng bôi xóa
Tình [F] xa ướt [Dm] mi một [Am] thời xuân [Dm] sắc
[G] Anh lặng lẽ nơi này ôm khoảnh [Dm] khắc
Dấu [G] chân địa đàng như [G7] cánh vạc [C] bay.
[C] Chiều một mình qua [F] phố em có [Em] hay
[F] Cơn gió [Am] thoảng ru [Dm] tình say mong [G] nhớ
Em ngày ấy là bông hoa hồng nhỏ
Anh vụng về để [F] cho nắng phôi [G] pha.
[C] Cát bụi cuộc [Am] đời rồi [F] cũng [Em] cuốn trôi [G] xa
[Dm] Anh tự vấn tôi [Am] ơi đừng tuyệt [G] vọng
Yêu một người có phải là lẽ [Dm] sống
Thuở bống làm [Em] người anh [G] chịu [G7] kiếp tạ [C] ơn.
[F] Xin cho tôi một thoáng được yêu [Em] thương
Đêm quỳnh hương ru [Am] em đời biển nhớ
[G] Bông bống ơi ta có duyên không [F] nợ
Đóa hoa vô [G7] thường chỉ là diễm xưa [C] thôi.
Chọn nút dấu + để tăng tông lên nửa cung, nút dấu - để giảm tông xuống nửa cung. Rê chuột vào hợp âm để xem các thế bấm hợp âm của bài hát Tình ngỡ.
Mặc định là thế bấm hợp âm của Guitar, hãy click vào nhạc cụ [guitar] để đổi sang xem thế bấm hợp âm cho nhạc cụ Ukulele hoặc hợp âm Piano.
Phần nghe hát Tình ngỡ (Nguyễn Hoàng Văn) được nhúng từ Youtube hoặc link ngoài và chịu sự kiểm soát bản quyền của bên thứ ba đó, vì vậy có thể bị xóa hoặc chèn quảng cáo bất kỳ lúc nào. Nếu bạn không nghe - xem được ca sĩ hát tức là đã bị Youtube kiểm soát.
Nguyễn Hoàng Văn
Hãy yêu nhau đi khi còn hạ trắng
Tưởng rằng đã quên tình nhớ thật nhiều
Em ngây thơ tuổi đá buồn chẳng hiểu
Cuộc tình gầy gò để gió cuốn đi.
Hãy khóc đi em mưa hồng bôi xóa
Tình xa ướt mi một thời xuân sắc
Anh lặng lẽ nơi này ôm khoảnh khắc
Dấu chân địa đàng như cánh vạc bay.
Chiều một mình qua phố em có hay
Cơn gió thoảng ru tình say mong nhớ
Em ngày ấy là bông hoa hồng nhỏ
Anh vụng về để cho nắng phôi pha.
Cát bụi cuộc đời rồi cũng cuốn trôi xa
Anh tự vấn tôi ơi đừng tuyệt vọng
Yêu một người có phải là lẽ sống
Thuở bống làm người anh chịu kiếp tạ ơn.
Xin cho tôi một thoáng được yêu thương
Đêm quỳnh hương ru em đời biển nhớ
Bông bống ơi ta có duyên không nợ
Đóa hoa vô thường chỉ là diễm xưa thôi.