Hồng Vân 1. Một chiều rừng gió lộng một chiều rừng nhớ chuyện bên đồi thông. Nàng năm ấy khi tuổi vừa đôi chín tâm hồn đang trắng trong [Sheet] [PDF] [Lời H.A] [Nghe hát] [Giai thoại]
Tải về SHEET PDF (3 trang) Thể loại Nhạc Vàng Gợi ý chơi điệu Boléro.
1. Một chiều rừng gió lộng một chiều rừng nhớ chuyện bên đồi thông. Nàng năm ấy khi tuổi vừa đôi chín tâm hồn đang trắng trong.
1. Một chiều [Am] rừng gió lộng một chiều rừng nhớ chuyện bên đồi [C] thông
Nàng năm [F] ấy khi tuổi vừa đôi [Em] chín tâm hồn đang trắng [Am] trong
Như chim [C] non khi ăn còn chưa [F] no khi [G7] co còn chưa [C] ấm
Tuổi thơ [Dm] ngây bao nhiêu chuyện mưa [Em] nắng nắng mưa lo một [Am] mình
2. Rồi nàng [Am] buồn thơ thẩn chẳng còn ngồi trang điểm qua màu [C] phấn
Để phai [F] úa đến tàn cả hương [Em] sắc tháng ngày luôn héo [Am] hon
Hoa không [C] tươi khi hay nàng ít [F] nói chim [G7] muông ngừng tiếng [C] hót
Trời không [Dm] thương nên đêm đổ giông [Em] tố cướp đi cuộc đời [Am] nàng
ĐK: Sao người về đây để tìm [F] nhưng thôi đã mất [G] còn [Am] đâu
Ôi! Buồn làm sao, đồi thông [Em] xưa nay vắng bóng người [Am] yêu [Dm]
Ôi! đời hợp tan, hợp rồi [G] tan như mây kia gặp [C] gió
Chàng tương [Em] tư bao năm về bên [Am] ấy, vắng đi từ đấy.
3. Rồi mộ chàng đã được ở cạnh [F] nàng như lời xưa thề [C] ước
Nằm hiu [Am] hắt đến ngàn thu an [Em] giấc dưới mộ sâu đất [Am] khô
Qua bao [C] năm rêu xanh phủ che [F] kín âm [G7] u chẳng nhang [C] khói
Trời xuôi [Dm] chi trên cây còn lá [Em] úa lá xanh kia rụng [Am] rồi.
Chọn nút dấu + để tăng tông lên nửa cung, nút dấu - để giảm tông xuống nửa cung. Rê chuột vào hợp âm để xem các thế bấm hợp âm của bài hát Đồi thông hai mộ.
Mặc định là thế bấm hợp âm của Guitar, hãy click vào nhạc cụ [guitar] để đổi sang xem thế bấm hợp âm cho nhạc cụ Ukulele hoặc hợp âm Piano.
Phần nghe hát Đồi thông hai mộ (Hồng Vân) được nhúng từ Youtube hoặc link ngoài và chịu sự kiểm soát bản quyền của bên thứ ba đó, vì vậy có thể bị xóa hoặc chèn quảng cáo bất kỳ lúc nào. Nếu bạn không nghe - xem được ca sĩ hát tức là đã bị Youtube kiểm soát.
Chuyện kể rằng, người con trai tên là Tâm, con của đại điền chủ ở Gò Công. Vì là con một nên cha mẹ bắt có vợ sớm để có con nối dõi. Chàng vì một phần chưa muốn có gia đình, phần khác lại không muốn làm cha mẹ buồn nên lén đầu quân vào trường Võ Bị Đà Lạt. Thời gian học ở đây, chàng có quen một người con gái gia đình là công chức, cô gái tên Thảo.
Hai người tâm đầu ý hợp, yêu nhau tha thiết, hẹn biển thề non. Ra trường, Tâm về xin cha mẹ trầu cau cưới hỏi… nhưng gặp phải sự cản trở quyết liệt của gia đình. Cha mẹ chàng bắt chàng đi cưới người con gái mà chàng không hề yêu mến. Vì lẽ đó Tâm đã xin chuyển đến một vùng tuyến đầu lửa đạn.
Từ khi Tâm rời trường Võ Bị ra chiến trường, Thảo vô cùng đau khổ khi biết cha mẹ Tâm không chấp nhận chuyện của hai người và còn thêm nỗi buồn lo cho người yêu đang vì mình mà lao vào tuyến đầu lửa đạn nên dù cha mẹ hết lòng khuyên lơn, dù không biết bao nhiêu người mối mai dạm hỏi, nàng cứ một mực đợi chờ chàng trở lại. Những cánh thư từ chiến trường gửi về bây giờ là niềm vui, là lẽ sống của nàng.
Cho đến một ngày, nàng nhận được tin báo tử từ chiến trường gửi đến. Quá buồn rầu nàng tìm đến khu đồi thông bên bờ hồ Sương Mai (nay là hồ Than Thở), nơi hai người xưa kia từng hò hẹn, tâm sự và tự tử chết (ngày 15/3/1956), trên tay vẫn còn nắm chặt bức thư tình gửi người yêu. Trước khi chết nàng để lại bức thư xin người nhà chôn nàng trên đồi thông. Nhưng thật ra Tâm chưa chết– người ta đã nhầm khi báo tử. Khi trở về Tâm mới hay Thảo đã chết và được chôn trên đồi thông vi vu gió ngàn. Vì quá đau buồn, sau đó chàng cũng tự tử chết theo để giữ trọn lời thề non hẹn biển với người con gái anh yêu. Trước khi chết, anh để lại bức thư tuyệt mệnh với ước nguyện được chôn xác bên cạnh mộ nàng để hai người mãi mãi được gần nhau. Gia đình, bạn bè đã chôn xác anh kề bên ngôi mộ Thảo và tạo thành ngôi mộ đôi nổi tiếng.
Thế nhưng, sau ngày giải phóng, cha mẹ Tâm đã thuê người lên Đà Lạt bốc phần mộ anh đưa về quê vì lúc này họ đã tuổi cao sức yếu, không thể thường xuyên lên thăm mộ con. Dù phần mộ chàng trai đã được dời đi nhưng cảm thương mối tình của người con gái, cha mẹ, người thân của nàng vẫn để ngôi mộ đôi. Sau này chính quyền Đà Lạt đã sửa sang, xây lại ngôi mộ khang trang, trở thành điểm tham quan du lịch độc đáo trên thành phố hoa thơ mộng.
Nguồn tư liệu: + https://vi.wikipedia.org/ (Đồi thông hai mộ– Wikipedia) + https://nhacvang-nguyen.blogspot.com/ (Nhạc Vàng bất tử) + http://vietnamnet.vn/ (Lên Đồi Thông Hai Mộ nghe câu chuyện tình bi thương)
Phần giai thoại, ngoài một số có tính chất hàn lâm từ người bình, còn lại một số chỉ mang tính chất không hơn những câu chuyện tám bên bóng cây cho vui, cho khuây khỏa, như tiêu chí của truongca.com. Bởi lẽ đó, mạn phép xin đừng đề cao quan điểm của tính xác thực lắm.
Hồng Vân
1. Một chiều rừng gió lộng một chiều rừng nhớ chuyện bên đồi thông
Nàng năm ấy khi tuổi vừa đôi chín tâm hồn đang trắng trong
Như chim non khi ăn còn chưa no khi co còn chưa ấm
Tuổi thơ ngây bao nhiêu chuyện mưa nắng nắng mưa lo một mình
2. Rồi nàng buồn thơ thẩn chẳng còn ngồi trang điểm qua màu phấn
Để phai úa đến tàn cả hương sắc tháng ngày luôn héo hon
Hoa không tươi khi hay nàng ít nói chim muông ngừng tiếng hót
Trời không thương nên đêm đổ giông tố cướp đi cuộc đời nàng
ĐK: Sao người về đây để tìm nhưng thôi đã mất còn đâu
Ôi! Buồn làm sao, đồi thông xưa nay vắng bóng người yêu
Ôi! đời hợp tan, hợp rồi tan như mây kia gặp gió
Chàng tương tư bao năm về bên ấy, vắng đi từ đấy.
3. Rồi mộ chàng đã được ở cạnh nàng như lời xưa thề ước
Nằm hiu hắt đến ngàn thu an giấc dưới mộ sâu đất khô
Qua bao năm rêu xanh phủ che kín âm u chẳng nhang khói
Trời xuôi chi trên cây còn lá úa lá xanh kia rụng rồi.