Nguyễn Đình Chương Buồn vui nhân sinh. Kiếp người có chăng phù hư Như hạt cát trong lấp lánh [Sheet] [PDF] [Lời H.A] [Nghe hát]
Tải về SHEET PDF (2 trang) Thể loại Nhạc Trẻ Gợi ý chơi điệu Ballade.
Buồn vui nhân sinh. Kiếp người có chăng phù hư Như hạt cát trong lấp lánh.
Buồn vui [Gm] nhân [Gm] sinh
Kiếp người [Dm] có chăng phù [Gm] hư
Như hạt [Dm7] cát trong lấp [Dm7] lánh
Nẻo đường [Gm] vắng bóng
Bước chông [Cm] chênh triền miên giữa tháng [Gm] ngày
Vội đi [Gm] qua để rồi quên để rồi [Dm7] nhớ.
Bởi là [Gm] cát [Gm] trắng
Có gì [Dm] khác đâu về [Gm] sau
Chẳng còn [Dm] gấm hoa quyến [Dm7] luyến
Phận là [Gm] lữ thứ
Chốn phong [Cm] sương còn lữ khách không [Gm] nhà
Lá vàng [Gm] bay, tay ngỡ [Gm] ngàng.
ĐK
Bình minh [Gm] có nhiều [Dm] nắng tỏa [Bb] hương
Tâm hồn [Gm] cỏ hoang đầy [Dm7] những [Bb] gai [Gm] xòe
Như rừng [F] hoang xơ xác chưa ngày [Bb] biết thảnh thơi là [Cm] gì
Trăm bề [Dm7] gánh.
Chẳng sống [Gm] mãi trần [Dm] gian cõi [Bb] mê
Nhớ nhà [Cm] diết da một [Dm7] cõi [Bb] đời [Gm] về
Nơi nào là thiên cổ sông vọng [Bb] xuyến nước non vô [Cm] tình
Một kiếp [Gm] người.
Chọn nút dấu + để tăng tông lên nửa cung, nút dấu - để giảm tông xuống nửa cung. Rê chuột vào hợp âm để xem các thế bấm hợp âm của bài hát Một kiếp người.
Mặc định là thế bấm hợp âm của Guitar, hãy click vào nhạc cụ [guitar] để đổi sang xem thế bấm hợp âm cho nhạc cụ Ukulele hoặc hợp âm Piano.
Phần nghe hát Một kiếp người (Nguyễn Đình Chương) được nhúng từ Youtube hoặc link ngoài và chịu sự kiểm soát bản quyền của bên thứ ba đó, vì vậy có thể bị xóa hoặc chèn quảng cáo bất kỳ lúc nào. Nếu bạn không nghe - xem được ca sĩ hát tức là đã bị Youtube kiểm soát.
Nguyễn Đình Chương
Buồn vui nhân sinh
Kiếp người có chăng phù hư
Như hạt cát trong lấp lánh
Nẻo đường vắng bóng
Bước chông chênh triền miên giữa tháng ngày
Vội đi qua để rồi quên để rồi nhớ.
Bởi là cát trắng
Có gì khác đâu về sau
Chẳng còn gấm hoa quyến luyến
Phận là lữ thứ
Chốn phong sương còn lữ khách không nhà
Lá vàng bay, tay ngỡ ngàng.
ĐK
Bình minh có nhiều nắng tỏa hương
Tâm hồn cỏ hoang đầy những gai xòe
Như rừng hoang xơ xác chưa ngày biết thảnh thơi là gì
Trăm bề gánh.
Chẳng sống mãi trần gian cõi mê
Nhớ nhà diết da một cõi đời về
Nơi nào là thiên cổ sông vọng xuyến nước non vô tình
Một kiếp người.