Vĩnh Điện Tình nào ta trao nhau, khi trái tim em như lá thu phai cuối mùa. Vàng vọt theo sương khuya, tình em đã đong đưa [Sheet] [PDF] [Lời H.A] [Nghe hát]
Tải về SHEET PDF (1 trang) Thể loại Nhạc Trữ tình
Tình nào ta trao nhau, khi trái tim em như lá thu phai cuối mùa. Vàng vọt theo sương khuya, tình em đã đong đưa.
Tình nào ta trao [Em] nhau, khi trái tim em như lá thu [B7] phai cuối [Em] mùa
Vàng vọt theo sương khuya, tình em đã đong [G] đưa
Ngày tháng [D] qua còn đầy trong [Em] em những vết thương trầy [Am] trụa
[Bm] Đêm thì quá bao la, thân [C] em thì quá đỗi mỏng [G] manh
[C] Gió đã về thênh [D] thang, từng chiếc [Am] lá run run lìa [B7] đời
Và tuyết [D] trắng mênh mông đầy trời
Ngồi một [B7] mình cùng nỗi cô [Em] đơn
Khóc [C] lóc và van [D] xin, cúi [Am] xuống và câm [G] nín
Rồi cứ [Bm] thế, đêm đã [C] khuya [D] với riêng mình [Em] em
[C] Đêm đã [D] khuya, sao vẫn ơ [G] thờ?
Và [C] đêm sắp [D] qua, em có mong chờ [G] gì?
Từng đêm thao [Em] thức em một [D] mình
Hằng đêm ray rứt trong nhục [G] hình
[D] Có chi trong màn đêm, cớ sao em thẫn [G] thờ
[C] Đêm sẽ [D] qua trong giấc mê [G] cuồng
Và [C] đêm đã [D] qua, em vẫn hay ngủ [Em] muộn
Chìm sâu trong bóng đêm xác [D] xơ
Tìm đâu trong cõi thơ ru [G] êm
Hãy cho em được [D] quên, hãy cho em một [Bm] lần say [Em] điên.
Chọn nút dấu + để tăng tông lên nửa cung, nút dấu - để giảm tông xuống nửa cung. Rê chuột vào hợp âm để xem các thế bấm hợp âm của bài hát Người đàn bà ngủ muộn.
Mặc định là thế bấm hợp âm của Guitar, hãy click vào nhạc cụ [guitar] để đổi sang xem thế bấm hợp âm cho nhạc cụ Ukulele hoặc hợp âm Piano.
Phần nghe hát Người đàn bà ngủ muộn (Vĩnh Điện) được nhúng từ Youtube hoặc link ngoài và chịu sự kiểm soát bản quyền của bên thứ ba đó, vì vậy có thể bị xóa hoặc chèn quảng cáo bất kỳ lúc nào. Nếu bạn không nghe - xem được ca sĩ hát tức là đã bị Youtube kiểm soát.
Vĩnh Điện
Tình nào ta trao nhau, khi trái tim em như lá thu phai cuối mùa
Vàng vọt theo sương khuya, tình em đã đong đưa
Ngày tháng qua còn đầy trong em những vết thương trầy trụa
Đêm thì quá bao la, thân em thì quá đỗi mỏng manh
Gió đã về thênh thang, từng chiếc lá run run lìa đời
Và tuyết trắng mênh mông đầy trời
Ngồi một mình cùng nỗi cô đơn
Khóc lóc và van xin, cúi xuống và câm nín
Rồi cứ thế, đêm đã khuya với riêng mình em
Đêm đã khuya, sao vẫn ơ thờ?
Và đêm sắp qua, em có mong chờ gì?
Từng đêm thao thức em một mình
Hằng đêm ray rứt trong nhục hình
Có chi trong màn đêm, cớ sao em thẫn thờ
Đêm sẽ qua trong giấc mê cuồng
Và đêm đã qua, em vẫn hay ngủ muộn
Chìm sâu trong bóng đêm xác xơ
Tìm đâu trong cõi thơ ru êm
Hãy cho em được quên, hãy cho em một lần say điên.