Tải về SHEET PDF (2 trang) Thể loại Nhạc Trữ tình
Mặt hồ đang lặng yên viên sỏi nào vô tình rơi xuống. Làm xao động hồn ta trong bóng chiều bao la.
Mặt hồ đang lặng [Dm] yên viên sỏi [Bb] nào vô tình rơi [A7] xuống
[Dm] Làm xao động hồn [Gm] ta [Am] trong bóng chiều bao [Dm] la
Tựa gốc cây thông [Gm] già đợi [C] chờ bóng đêm [F] rơi
Ta đang lần đến hạt [Bb] cuối [C] trong sâu chuỗi đời tả [A7] tơi
Trôi đi trong mê [Dm] muội thời gian lặng lẽ chôn [Gm] vùi
Những kỷ niệm buồn vui hạnh [C] phúc và đớn [F] đau
Buổi sáng mùa xuân tinh [A7] khôi đất [Gm] trời lung linh mưa [C] bụi
Với những cây cỏ lá [F] hoa mọc [Bb] lên hồn [A7] nhiên
Buổi trưa đầu mùa [Dm] hạ đáng lẽ rong chơi trên đồi [F] xa
Cơn mê [Gm] nào đưa người lên đỉnh [Bb] núi
Ác mộng [C] nào xô ta xuống vực [Dm] sâu
Chiều thu đang về [Dm] đây lá [Gm] thu rơi tàn [A7] tạ
Mới [Dm] hay đời quá mỏng [A7] manh
Tóc xanh ngày [Dm] nào nay [D7] đã bạc trắng mái [Gm] đầu
[C] Có đếm được bao [F] nhiêu
[Bb] Sợi tóc đen còn [C] lại vương vấn trần [A7] ai
[Dm] Tựa gốc cây thông [Gm] già [C] đợi cơn giá lạnh đêm [F] đông
Nước [Bb] mắt chảy hết vào [A7] trong
Sống một [Dm] đời sao đớn đau nhiều [F] kiếp
[Gm] Trong bóng chiều mênh [Bb] mông [C] ta lần đến hạt cuối [F] cùng
[A7] Trong sâu chuỗi đời [Dm] lận đận.
Chọn nút dấu + để tăng tông lên nửa cung, nút dấu - để giảm tông xuống nửa cung. Rê chuột vào hợp âm để xem các thế bấm hợp âm của bài hát Bóng chiều.
Mặc định là thế bấm hợp âm của Guitar, hãy click vào nhạc cụ [guitar] để đổi sang xem thế bấm hợp âm cho nhạc cụ Ukulele hoặc hợp âm Piano.
Vĩnh Điện
Mặt hồ đang lặng yên viên sỏi nào vô tình rơi xuống
Làm xao động hồn ta trong bóng chiều bao la
Tựa gốc cây thông già đợi chờ bóng đêm rơi
Ta đang lần đến hạt cuối trong sâu chuỗi đời tả tơi
Trôi đi trong mê muội thời gian lặng lẽ chôn vùi
Những kỷ niệm buồn vui hạnh phúc và đớn đau
Buổi sáng mùa xuân tinh khôi đất trời lung linh mưa bụi
Với những cây cỏ lá hoa mọc lên hồn nhiên
Buổi trưa đầu mùa hạ đáng lẽ rong chơi trên đồi xa
Cơn mê nào đưa người lên đỉnh núi
Ác mộng nào xô ta xuống vực sâu
Chiều thu đang về đây lá thu rơi tàn tạ
Mới hay đời quá mỏng manh
Tóc xanh ngày nào nay đã bạc trắng mái đầu
Có đếm được bao nhiêu
Sợi tóc đen còn lại vương vấn trần ai
Tựa gốc cây thông già đợi cơn giá lạnh đêm đông
Nước mắt chảy hết vào trong
Sống một đời sao đớn đau nhiều kiếp
Trong bóng chiều mênh mông ta lần đến hạt cuối cùng
Trong sâu chuỗi đời lận đận.