Trịnh Công Sơn Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa võng buồn [Sheet] [PDF] [Lời H.A] [Nghe hát] [Giai thoại]
Tải về SHEET PDF (1 trang) Thể loại Nhạc Trịnh Gợi ý chơi điệu Slow Rock.
Các sheet PDF tương tự Ca dao mẹ:
1. Mẹ ngồi ru [Dm] con đong đưa võng [C] buồn đong đưa võng [C] buồn [Dm]
Mẹ ngồi ru [Dm] con mây qua đầu [C] ghềnh lạy trời mưa [F] tuôn
Lạy trời mưa [C] tuôn cho đất sợi mềm hạt mầm vun [Dm] lên
Mẹ ngồi ru [C] con nước mắt nhọc [Dm] nhằn xót [A7] xa đời [Dm] mình
2. Mẹ ngồi ru [Dm] con đong đưa võng [C] buồn năm qua tuổi [C] mòn [Dm]
Mẹ nhìn quê [Dm] hương nghe con mình [C] buồn giọt lệ ăn [F] năn
Giọt lệ ăn [C] năn đưa con về trần tủi nhục chung [Dm] thân
Một dòng sông [C] trôi cuốn mãi về [Dm] trời bấp [A7] bênh phận [Dm] người
ĐK: Mẹ ngồi ru [C] con tiếng hát lênh [Dm] đênh
Mẹ ngồi ru [F] con ru mây vào [Dm] hồn
Mẹ dạy cho [Dm] con tiếng nói quê [Gm] hương
Mẹ nhìn con [Dm] đi phút giây bàng [C] hoàng
3. Mẹ ngồi ru [Dm] con đong đưa võng [C] buồn đong đưa phận [C] mình [Dm]
Mẹ ngồi ru [Dm] con nghe đất gọi [C] thầm trọn nợ lưu [F] vong
Mẹ ngồi trăm [C] năm như thân tượng buồn để lại quê [Dm] hương
Tuổi còn bơ [C] vơ thế giới hận [Dm] thù chiến [A7] tranh ngục [Dm] tù.
Chọn nút dấu + để tăng tông lên nửa cung, nút dấu - để giảm tông xuống nửa cung. Rê chuột vào hợp âm để xem các thế bấm hợp âm của bài hát Ca dao mẹ.
Mặc định là thế bấm hợp âm của Guitar, hãy click vào nhạc cụ [guitar] để đổi sang xem thế bấm hợp âm cho nhạc cụ Ukulele hoặc hợp âm Piano.
Phần nghe hát Ca dao mẹ (Trịnh Công Sơn) được nhúng từ Youtube, Musescore hoặc link ngoài và chịu sự kiểm soát bản quyền của bên thứ ba đó, vì vậy có thể bị xóa hoặc chèn quảng cáo bất kỳ lúc nào. Nếu bạn không nghe - xem được ca sĩ hát tức là đã bị Youtube hoặc Musescore kiểm soát.
[…] Ca Dao Mẹ là một trong những ca khúc thành công của Trịnh Công Sơn khi viết về hình ảnh người mẹ cùng với sự hy sinh, mất mát, thiệt thòi của họ trong chiến tranh. Mỗi ca từ, mỗi giai điệu như tiếng khóc, như giọt nước mắt khóc cho mẹ.
“Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa võng buồn/ Mẹ ngồi ru con mây qua đầu ghềnh lạy trời mưa tuôn/ Lạy trời mưa tuôn cho đất sợi mềm hạt mầm vun lên/ Mẹ ngồi ru con nước mắt nhọc nhằn xót xa đời mình”. Tiết tấu bài hát chậm rãi, đều đều như tiếng thở than, xa xót.
“Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn năm qua tuổi mòn/ Mẹ nhìn quê hương nghe con mình buồn giọt lệ ăn năn/ Giọt lệ ăn năn đưa con về trần tủi nhục chung thân/ Một dòng sông trôi cuốn mãi về trời bấp bênh phận người”. Những hình ảnh, những câu hát lặp đi lặp lại như một dấu lặng, một giọt buồn khảm sâu vào lòng mỗi người.
Hình ảnh, ngôn ngữ, tiết tấu .. Tất cả như hòa quyện vào với nhau, khắc họa rõ nét hình ảnh mẹ: “Mẹ ngồi ru con tiếng hát lênh đênh/ Mẹ ngồi ru con ru mây vào hồn/ Mẹ dạy cho con tiếng nói quê hương/ Mẹ nhìn con đi phút giây bàng hoàng”.
Nhưng biết làm sao đây khi nỗi đau của mẹ cũng chính là nỗi đau của cả dân tộc: Chiến tranh. Đó là hiện thực tàn khốc mà đất nước ta, dân tộc ta phải vượt qua. Ở đó, những trang sử vẻ vang của dân tộc ghi dấu chân dung những người mẹ Việt Nam ngồi lặng nhớ về con, về quê hương: “Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa phận mình/ Mẹ ngồi ru con nghe đất gọi thầm trọn nợ lưu vong/ Mẹ ngồi trăm năm như thân tượng buồn để lại quê hương/ Tuổi còn bơ vơ thế giới hằn thù chiến tranh ngục tù”.
– Bài viết: Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và những sáng tác về Mẹ
– Tác giả: Hoàng Linh
Phần giai thoại, ngoài một số có tính chất hàn lâm từ người bình, còn lại một số chỉ mang tính chất không hơn những câu chuyện tám bên bóng cây cho vui, cho khuây khỏa, như tiêu chí của truongca.com. Bởi lẽ đó, mạn phép xin đừng đề cao quan điểm của tính xác thực lắm.
Trịnh Công Sơn
1. Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa võng buồn
Mẹ ngồi ru con mây qua đầu ghềnh lạy trời mưa tuôn
Lạy trời mưa tuôn cho đất sợi mềm hạt mầm vun lên
Mẹ ngồi ru con nước mắt nhọc nhằn xót xa đời mình
2. Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn năm qua tuổi mòn
Mẹ nhìn quê hương nghe con mình buồn giọt lệ ăn năn
Giọt lệ ăn năn đưa con về trần tủi nhục chung thân
Một dòng sông trôi cuốn mãi về trời bấp bênh phận người
ĐK: Mẹ ngồi ru con tiếng hát lênh đênh
Mẹ ngồi ru con ru mây vào hồn
Mẹ dạy cho con tiếng nói quê hương
Mẹ nhìn con đi phút giây bàng hoàng
3. Mẹ ngồi ru con đong đưa võng buồn đong đưa phận mình
Mẹ ngồi ru con nghe đất gọi thầm trọn nợ lưu vong
Mẹ ngồi trăm năm như thân tượng buồn để lại quê hương
Tuổi còn bơ vơ thế giới hận thù chiến tranh ngục tù.